Jenny Nguyen’s Blog

Chủ Nhật, 14 tháng 4, 2013

THẦY GIÁO VÀ CẬU GIÁP

Yêu người ta bằng mình ta vậy.
Đạo Chúa trời thường dạy con chiên.
Đạo Nho, Đức Khổng cần quyền,
Sự mình không muốn chớ nên đãi người.

Ví giữ được hai lời Thánh huấn
Thì ai còn oán hận chi nhau.
Chỉ vì đọc trước quên sau,
Muôn dân máu lụt, năm châu khói mù.

Xem một cậu học trò bị phạt.
thì suy ra giao ác việc đời.
Học đường đang lúc giờ chơi,
Giáp tát mặt bạn rồi cười lỉnh ngay.

Bạn tức giận thưa thầy sự thể,
Thầy dạy rằng : “Hãy để tội cho.”
Ngày kia đông mặt học trò,
Gọi Giáp thầy mới dạy cho một bài. 


Giơ tay ra bạt tai một chiếc,
Hỏi luôn rằng : “Có biết đau không?”
Thầy tát thế có bằng lòng,
Thì con cứ thực nói cùng thầy hay!”

Giáp nhăn-nhó rằng : “Thầy xử tệ.
Tát đau tôi, mất thể diện tôi.”
Rằng : “Thầy cũng biết lỗi rồi.
Vì con phải thí nghiệm thôi đó mà.

Trời sinh ai cũng da cũng thịt
Cũng tính tình cảm biết khác nao.
Mình đau mình nhục làm sao,
Người đau nhục thế, ai nào khác ai.

Con có nhớ tát người hôm nọ?
Hắn có đau và có nhục chăng?
Từ nay phải nhớ luôn rằng :
Muốn không ai tát thì đừng tát ai.

Học thực nghiệm bằng mười học sách,
Nghĩ kỹ xem chớ trách thầy nhe !”
Giáp vâng lời dạy lui ra,
Biết thầy dạy phải nhưng mà còn đau.

CẢM ƠN BẠN GHÉ THĂM BLOG. CHÚC BẠN NGÀY VUI VẺ và BÌNH AN! http://jennynguyen12.blogspot.com

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét