Do di truyền khác nhau và điều
kiện lớn lên khác nhau nên mỗi cá thể sở hữu một bản năng khác nhau.
Nói đúng hơn là có những bản năng đã được thuần phục cho thuận với
nguyên tắc điều hợp của vũ trụ và sự tiến hóa của xã hội, nhưng cũng có
những bản năng còn rất hoang sơ chỉ biết đi tìm những gì đem tới cảm xúc
thỏa mãn cho chính bản thân mà không suy xét đến những cái giá rất đắc
phải trả. Cho nên chân – thiện – mỹ là mục tiêu phấn đấu cao cả của con
người, ai không tiếp xúc được ba chất liệu đó thì vẫn chưa thể hiện được
chức năng thiêng liêng mà trời đất đã hiến tặng và vẫn chưa đạt được
giá trị hạnh phúc và bình an thật sự trong đời sống. Kẻ ấy vẫn chưa có
phương hướng sống.
Khi một đứa bé không còn ưa
thích món đồ chơi mới mua ngày hôm qua mà chính nó đã nài nỉ đòi có cho
bằng được, thì ta biết đứa bé này có khuynh hướng mau chóng nhàm chán.
Nhàm chán là thuộc tính của tất cả những ai đang sở hữu bản năng cảm xúc
quá mạnh. Bản năng này sẽ thúc đẩy ta tìm kiếm những đối tượng có thể
đem tới sự dễ chịu thoải mái cho các giác quan như “bắt mắt”, “êm tai”,
“hợp khẩu vị”… mà lý trí không đủ sức can thiệp rằng ta chưa đủ khả năng
để nắm bắt đối tượng đó, hoặc nếu ta nắm bắt được thì nó sẽ ảnh hưởng
đến đời sống của ta và những người sống chung quanh ta ra sao. Chỉ khi
nào cơn cảm xúc tàn rụi thì ta mới biết sự chọn lựa ấy là sai lầm đáng
tiếc.